XtGem Forum catalog
Góp Ý Kiến | Clip Truyện | Blog
Bạn đang truy cập vào KhoTruyenTeen.Xtgem.Com wapsite đọc truyện teen hay,tổng hợp tiểu thuyết hay và nhiều truyện hay khác...hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé!!!

• TỐP GAME CỰC HÓT

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
KhoTruyenTeen.Xtgem.Com
Truyện cực hay cho teen
Bạn đang ở:
Trang Chủ->

-> [Tiểu Thuyết] MƠ VỀ PHÍA ANH

[Tiểu Thuyết] MƠ VỀ PHÍA ANH Trang 8

p nhầm chỗ.
Về sau thì sao? Người và xe hợp thành một, lúc này đã biếtchân phải đặt ở đâu. Bánh xe chính là chân của tôi, muốn nó đi về hướng nào nósẽ đi về hướng đó. Cũng có thể nói bộ óc của tôi nằm ở trên xe, tôi muốn nó điđâu thì nó sẽ đi đấy.
Làm tình liệu có thể đạt được hiệu quả này không?
Ha ha, cái này thì khó nói lắm, bởi vì mỗi người mỗi khácmà!
Làm tình là một chuyện rất kì lạ, có thể nói là sự giao lưucơ thể ở mức độ sâu sắc nhất nhưng lại là sự giao lưu ngôn ngữ ở tầng nông nhất.
Cơ thể của một người khác, xuyên qua không gian, đi sâu vàocơ thể bạn, bạn có thể cảm nhận tất cả, đó chính là cảm giác "hòa làm một" củahai cơ thể, ôm ấp dù có chặt đến mấy cũng không thể đạt đến "độ sâu" như thếnày.
Nhưng bạn lại không thể cùng anh ấy giao lưu ngôn ngữ ở mứcđộ sâu nhất.
- Anh nghĩ rằng khóa này ai sẽ trúng cử chức vụ tổng thống Mỹ?
Hư... bạn có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của anh ấy.
Nếu như bạn tiếp tục dò hỏi anh ấy về sở trường và sở đoản củahai người ứng cử tổng thống, chắc chắn anh ấy sẽ "nghẻo" luôn.
Đâ không phải là kiểu giao lưu sâu sắc gì hết.
Nói về kĩ năng? Nói về kĩ năng cũng không được!
- Anh có nhanh không? Có mạnh không? Em đã từng gặp ainhanh, mạnh hơn anh chưa?
Đi vào hồi ức...
Ừm, cái anh chàng đó, nhanh thì có nhanh, nhưng mà... cứ nhưlà chuồn chuồn đậu nước, cưỡi ngựa xem hoa, chẳng phân nặng nhẹ, nhanh chậm, chỉcó một tốc độ ấy mà thôi. Đơn điệu, nhạt nhẽo, hành sự nóng nảy, hời hợt, khôngsâu sắc... Nói tóm lại là... không ổn!
Còn có một anh chàng khác, mạnh thì có mạnh, nhưng mà hơi mạnhquá. Nghiến răng nghiến lợi... ngay cả tiếng rên rỉ cũng như là tiếng chửi bới,giống đang làm tình ở chỗ nào chứ? Rõ ràng là đang "hành hạ" nhau thì có. Nghĩtới đã thấy khó chịu, chỉ muốn lao ngay vào nhà vệ sinh.
Vấn đề làm tình, cũng là một vấn đề khoa học, không hề có mộtchút nào giả tạo hay kiêu ngạo.
Tình cảm không thể giả tạo, giả tạo sẽ ảnh hưởng đến chất lượnglàm tình.
Tình một đêm? Đương nhiên là đã từng thử, nhưng đó chỉ là trongchốc lát, nhưng điều đó không cho thấy tình cảm là giả tạo. Trong một đêm đó,tình cảm không phải giả tạo.
Tình dục một đêm? Cũng đã từng, đừng nói là tình cảm giả tạo,bởi vì hoàn toàn chẳng có chút tình cảm nào.
Anh chàng đẹp trai trong đầu đương nhiên không phải chỉ có một,cũng không nhất định phải là loại đẹp trai, chủ yếu là phải có thân hình vớikhí chất manly. Tôi cũng không biết thế nào thì được gọi là đẹp trai, chỉ dựavào cảm giác. Cảm thấy anh ấy đẹp trai thì có nghĩa là anh ấy đẹp trai.
Đúng vậy, những lúc nghĩ về anh ấy tương đối nhiều, bởi vìanh là người đầu tiên khiến cho tôi lên đỉnh, cũng là người làm tình tuyệt nhấttôi đã từng gặp. Mỗi lần ở bên cạnh anh, mỗi lần làm tình với anh tôi đều lên đỉnh.Với người khác thì sao? Ha ha, chẳng giấu gì bạn, phần lớn là không lên đỉnh.
Tại sao chia tay với anh ấy?
Anh ấy không có đầu óc, ngày ngày đi học, làm bài tập, chơiđiện tử, xem phim truyền hình Trung Quốc... chỉ như vậy thôi cũng thỏa mãn lắm rồi.Mỗi lần nói chuyện với tôi đều là những chuyện mắm muối tương cà, học hành cũngrất bình thường.
Lúc ở bên cạnh anh, chỉ có lên giường tôi mới cảm thấy vui vẻ.Nhưng thời gian lên giường thì đáng bao nhiêu chứ?
Tôi vẫn có thể khóc thoải mái trước mặt anh, anh vẫn khôngnói nửa lời, lặng im ngồi nhìn tôi khóc. Nhưng tôi biết đó không phải là vì anhấy có thể hiểu tôi mà là bởi vì tính cách thờ ơ của anh. Ngay cả những bộ phimtruyền hình Trung Quốc dài lê thê anh ấy vẫn kiên nhẫn ngồi xem được huống chingồi nhìn tôi khóc? Trong các bộ phim truyền hình có biết bao nhân vật nữ suốtngày khóc tấm tức.
Không còn hứng thú khóc lóc trước mặt anh ấy nữa rồi.
Nghĩ lại lần đầu tiên bật khóc trước mặt anh, mọi thứ mơ hồnhư là một giấc mộng.
Muốn tìm một người chồng kiên nhẫn, biết nhẫn nhịn? Trướctiên hãy đi mua mười bộ phim Hàn, mười bộ phim Đài Loan, mười bộ phim Trung Quốcvề đề tài tình cảm rồi ngày ngày bật cho anh ấy xem.
Có thể xem hết mười bộ phim Hàn sẽ lọt vào vòng hai.
Có thể xem hết mười bộ phim Đài Loan sẽ lọt vào vòng ba.
Có thể xem hết mười bộ phim Trung Quốc...
Lấy luôn không hối tiếc!
Dòng sông quê chậm rãi chảy qua, chẳng một gợn sóng, chẳngcó lúc nổi lúc chìm, lúc nào cũng như vậy, bình lặng đến kì lạ.
Nếu như sau khi nghỉ hưu tôi gặp anh ấy, có lẽ tôi sẽ chungsống với anh đến hết đời. Nhưng anh lại là người yêu đầu tiên của tôi, chẳng nhẽngười đầu tiên lại là người cuối cùng?
Không can tâm!
- Chúng ta... chia tay nhé!
Lông mày khẽ nhướn lên, đôi mắt có chút đau buồn, nhưng chẳngcó một gợn sóng.
- Anh không hỏi vì sao em muốn chia tay với anh à?
- Muốn chia tay đương nhiên phải có nguyên nhân.
- Vậy anh nghĩ vì sao em muốn chia tay?
- Anh không biết!
- Anh không biết cũng không hỏi?
- Có thể chính bản thân em cũng không biết vì sao muốn chiatay với anh!
Không đưa tay ra ôm lấy anh, ngay cả hứng thú nhấc tay lêncũng chẳng có.
Đi thật sao? Quyết tâm từ nay về sau không bao giờ đến chỗanh ấy nữa?
Cứ tưởng rằng sẽ nghe thấy tiếng đóng sầm cửa phía sau, sauđó anh sẽ như một con sư tử đực bị thương, gầm thét thật to rồi xông ra kéo tôilại.
Một cảnh tượng tàn khốc. Sự níu kéo...
Thô bạo lôi lên giường, hung hăng xé toạc quần áo, điên cuồng
Nước mắt rơi như mưa, cầu xin em đừng rời xa anh.
Hai mắt bốc lửa, không cho phép em nhắc đến chuyện chia taymột lần nữa, nhắc đến anh sẽ đánh chết em!
Bạn thích một người thô bạo?
No... nhưng mà tình yêu... biết nói như thế nào nhỉ? Tình yêuthì phải có... chút gì đó khác với cuộc sống hàng ngày mà.
Cứ bình yên như sau mỗi lần hẹn hò lại đi về nhà. Chỉ có mộtđiểm khác biệt duy nhất là không còn đến chỗ của anh ấy nữa, cũng không còn mờianh đến chỗ mình nữa.
Rất tuyệt!
Đúng là rất tuyệt, nhưng... rất không quen. Lại quay trở lại vớicuộc sống một mình, dường như là từ xã hội nô lệ quay về xã hội nguyên thủy vậy.Ăn cơm, xem ti vi, tối đến đi ngủ, làm tình hoặc không làm tình... rồi chìm vàogiấc mơ, ngay cả giấc mơ cũng quá đỗi yên bình.
Tôi không nói cuộc sống như vậy có gì không tốt, rất nhiều ngườixung quanh đều sống như vậy. Nhưng tôi mới hai mốt tuổi đã phải sống cuộc sốngnhư người về hưu thế này sao? Có phải là quá sớm không nhỉ?
Cứ nghĩ cả cuộc đời này sẽ phải sống như vậy, tất cả các tếbào trong người tôi đều như đang gào lên: NO!
Ngày đầu tiên sau khi chia tay, cảm giác mới lạ. Cuộc sốngđáng nhẽ nên như thế này, không thể cứ êm đềm mãi như ở trong một cái ao tù.
Ngày thứ hai sau khi chia tay, cũng tạm ổn, đi dạo phố, ăncơm với bạn gái, nghe cô ấy nói chuyện về bạn trai, hình ảnh hiện ra trong đầuchính là anh ấy.
Ngày thứ ba sau khi chia tay, rất vô vị, xem ti vi, nhớ đếnanh thường ngồi cười lớn trước màn hình ti vi mà ngưỡng mộ chết đi được! Làmsao có thể sống vô lo vô nghĩ như vậy được nhỉ?
.......
Ngày thứ n sau khi chia tay, wonder (băn khoăn) sao anhkhông gọi điện đến, mấy ngày nay anh làm gì? Sự ra đi của tôi có khiến cuộc sốngcủa anh trở nên rối loạn? Bực bội, tiếp tục chia tay.
Ngày thứ n+1 sau khi chia tay, toàn thân khó chịu, rất thèmcó được một cái ôm thật chặt của ai đó, khao khát một ai đó nằm trên ngườimình...
Cơ thể cũng biết khao khát?
Không phải chứ? Đó là vì cơ thể của bạn vẫn chưa thức tỉnh đấythôi.

MƠ VỀ PHÍA ANH - CHƯƠNG 11-12
11.
Vẫn là căn phòng bừa bộn ấy, cảm giác thật thân thuộc! Trongkhông khí phảng phất mùi vị của tôi với anh.
Bản thân mình đề nghị chia tay, rồi chính bản thân mình lạiquay trở lại. Như vậy thì giống cái gì?
Ha ha... tại sao phải giống cái gì?
Nhớ anh, muốn được anh ôm ấp, muốn nụ hôn của anh, muốn làmtình với anh. Thế nên, quay trở lại.
Chỉ đơn giản như vậy thôi!
Anh cũng rất đơn giản, không ngạc nhiên, không chất vấn,không oán trách, không cằn nhằn, cứ như thể chúng ta đã thống nhất mấy hôm trướckhông gặp, để hôm nay mới gặp nhau
Ăn cơm, không xem ti vi, chui vào phòng của anh...
Cuồng nhiệt như là đêm tân hôn.
Dòng sông quê lại chậm rãi chảy qua, chẳng một gợn sóng, chẳngcó lúc nổi lúc chìm, lúc nào cũng như vậy, bình lặng đến kì lạ.
Ăn cơm, xem ti vi, tối đến đi ngủ, làm tình hoặc không làmtình... rồi chìm vào giấc mơ, ngay cả giấc mơ cũng quá đỗi yên bình.
- Chúng ta chẳng mấy khi giao lưu gì cả!
- Em muốn giao lưu như thế nào?
- Em muốn giao lưu... về tư tưởng!
- Chúng ta như thế này chẳng phải là giao lưu về tư tưởnghay sao?
- Thế này thì không phải, anh... chỉ biết xem ti vi thôi! Xemphim truyền hình Hồng Kông mà thú vị thế à? Cứ cười hi hi ha ha suốt thôi!
- Thế em muốn xem phim gì?
- Em không thích xem phim!
- Thế em muốn làm gì?
- Muốn... chia tay với anh!
Lại là chia tay,lại là ngày thứ nhất, ngày thứ hai, ngày thứn, ngày thứ n+1...
Rồi lại tìm đến anh... như ngựa quen đường cũ...
Nhớ anh, nhớ cái ôm của anh, nhớ nụ hôn của anh, muốn... Thếlà... lại tìm đến bên anh.
Chỉ đơn giản như vậy thôi!
Đơn giản... hợp tan, tan hợp... không nhớ là bao nhiêu lần nữa.Anh ấy có cảm giác bực bội không?
Hình như là không.
"Em đến rồi à? Mời ngồi!.. Em đi à? Vậy anh không tiễn nhé!"
Tính tình anh ấy rất tốt? Đúng vậy, anh ấy là người tốt, mộtngười chẳng có yêu cầu gì, tính cách vô cùng tốt. Bực bội là bởi vì không theođuổi được mục tiêu của mình, mục tiêu càng nhiều, bực bội càng lớn. Không có mụctiêu gì, không nghĩ ngợi gì... thế thì làm sao bực bội cho được?
Anh là F1 (Visa du học sinh đến Mỹ du học). Mấy anhem củaanh cũng đều là F1, đều đến Mỹ để học. Chỉ có điều bọn họ không giống như ngườiđại lục, phần lớn đều đến đây để học thạc sĩ hay tiến sĩ, bọn họ đều đến đây đểhọc chương trình phổ thông.
Sao lại đến đây để học phổ thông? Tôi cũng không biết nữa,có lẽ người Indonexia xuất ngoại dễ hơn người đại lục.
Trong nhà hàng có đến mấy ông chủ, trong đó có một người làngười Hồng Kông, tên là Benny, mỗi lần chúng tôi đến, Benny thường cười trêuchúng tôi:
- Lấy nó đi! Lấy nó rồi sẽ có thẻ nhập cư!
Cảm giác thật tồi tệ!
Nếu như anh nhảy lên mà cãi rằng anh không ở cùng tôi vì cáithẻ nhập cư ấy, tôi sẽ cảm thấy anh thật giả tạo.
Nếu như anh nhảy lên mà thừa nhận rằng anh ở cùng tôi là vìthẻ nhập cư, tôi sẽ cảm thấy anh đểu cáng.
Anh không nhảy lên phản bác. Anh chỉ cười, thật không thểtin nổi!
Anh chưa bao giờ nhắc đến chuyện hôn nhân với tôi. Nếu nhưanh nhắc đến, chắc chắn tôi sẽ đồng ý, tôi sẽ lấy anh, tôi sẽ nói với mình rằng,tôi vốn không muốn cùng anh sống cuộc đời bình thản của một cặp vợ chồng già,nhưng vì thân phận của anh, tôi đành phải lấy anh, coi như là giúp đỡ anh vậy.
Lúc già rồi, tôi sẽ nói với con gái rằng, thực ra trước đâymẹ không muốn lấy bố con. Mẹ đồng ý lấy bố chỉ là để bố con có được cái thẻ nhậpcư. Nếu như không lấy bố con, mẹ chắc chắn có thể tìm cho mình một người đànông tài giỏi gấp mười lần bố con, chỉ có điều... nếu vậy thì con đã không có mặttrên đời...
Con người sống một đời, làm chuyện gì cũng có lí do cả.Không có lí do thì làm sao thuyết phục được bản thân, mà không thể thuyết phụcđược bản thân thì làm sao mà sống yên ổn được?
Có đôi khi một ai đó không muốn làm điều gì chỉ bởi thiếu mộtcái lí do, chẳng biết ăn nói ra sao với chính bản thân mình.
Anh ấy không nhắc đế

Tiếp trang:
<<,1 ... 6,7,8910 ... 34-Cuối,>>
Đến Trang:
Bình luận qua facebook
Chia sẻ:
Liên kết
home glu.vn Trang chủ
home glu.vn Wap tải game
home Liên hệ - yêu cầu truyện:
016448109674
1252/364584
Wap Đọc Truyện

Đọc truyện

đọc truyện teen,đọc truyện tình yêu

Đọc tiểu thuyết

tiểu thuyết teen.tiểu thuyết full,tiểu thuyết hay